Tử vi

Kể về ước mơ làm cô giáo của em (hay nhất)

Giới thiệu: Ước mơ làm cô giáo của em luôn đẹp đẽ trong tâm hồn. Bài viết này sẽ giúp các em học sinh lớp 4 có thêm những ý tưởng mới để hoàn thành bài văn kể ước mơ của mình. Hy vọng các em có được những bài văn tuyệt vời!

Lớn lên em sẽ làm gì?

Trong tâm tưởng của em, hình ảnh cô giáo trẻ đứng trước lớp, nhìn thấy những đôi mắt ngây thơ của các em học sinh, là điều em rất thích. Em gặp những em bé dễ thương trên đường đến trường, và từ đó em đã yêu thích công việc làm cô giáo. Mỗi tối, em tưởng tượng mình đang trở thành cô giáo và ước mơ đưa em vào một giấc mơ đẹp.

Một ngày làm cô giáo

Em xuất hiện trước cổng trường Mầm Non, mặc chiếc áo dài hồng tha thướt. Các em học sinh đang chơi đùa trong sân trường. Lớp em dạy đang quét dọn, khi thấy em vào, các em học sinh vội vàng khoanh tay lại và chào em. Em đáp lại: “Chào cô mới đến ạ!” Các em học sinh hồ hởi chào em và em cũng đáp lại chúng. Khi chuông báo giờ vào lớp reo, các em học sinh sắp hàng ngay ngắn và từ từ vào lớp, ngồi đúng vị trí đã quy định.

Đầu giờ học, em sẽ cho các tổ trưởng kiểm tra bàn tay của các bạn trong tổ, sau đó em sẽ dạy các bé hát những bài hát ngây thơ, hồn nhiên, dễ thương. Giọng hát trong trẻo, vui vẻ và đáng yêu. Sau khi các bạn học sinh hát tập thể xong, em sẽ hỏi: “Có ai muốn làm ca sĩ nhỏ không?” và sẽ có nhiều bàn tay nhỏ giơ lên. Em nhắc nhở các em rằng: “Các em nhớ nghe lời cô dạy nhé, không được làm ồn ào”. Tiếp đó, em sẽ mời tổ trưởng hát bài “Bướm vàng” và cả lớp sẽ vỗ tay khen ngợi.

Hàng ngày, em sẽ cố gắng dạy các em học sinh trở nên ngoan, biết lễ phép và yêu thương bạn bè. Các em phải duy trì vệ sinh cá nhân và không được làm phiền mẹ. Khi ba đọc báo, các em phải rót nước cho ba trước khi trở thành con ngoan. Em sẽ hỏi: “Ai sẽ làm như vậy?” và tất cả các em sẽ đồng loạt giơ tay lên, tức là các em đã đồng ý. Cuối tuần, những em học sinh ngoan sẽ được cắm cờ.

Tiếng chuông kết thúc giờ học vang lên, em để các em ra chơi. Tất cả các em đều tự hứa rằng “Mình sẽ làm như cô dạy để được cắm cờ”.

Giấc mơ và hiện thực

Em tỉnh giấc và thấy trời đã sáng. Em lập tức ra khỏi giường để chuẩn bị đi học. Nhớ giấc mơ vừa qua, em cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc. Em ước mơ rằng mơ ước đó sẽ trở thành hiện thực.

Mỗi người đều có ước mơ của riêng mình. Những ước mơ, dù lớn hay nhỏ, giúp chúng ta có mục tiêu sống tốt hơn và cố gắng hơn mỗi ngày để đạt được những ước mơ của mình. Em cũng có một ước mơ, và ước mơ của em là trở thành bác sĩ.

Em không nhớ từ khi nào mà ước mơ đó đã nhen nhóm trong em. Nhớ rằng khi em còn rất nhỏ, khi mẹ hỏi em muốn làm nghề gì khi lớn lên, em đã trả lời rằng em muốn làm bác sĩ. Mặc dù trong gia đình em không có ai làm bác sĩ nhưng em vẫn giữ ước mơ đó cho đến bây giờ.

Em yêu thích nghề bác sĩ bởi vì nó là một công việc cao quý. Nếu giáo viên là người trồng người, thì bác sĩ là người cứu người. Để trở thành một bác sĩ thực thụ, em phải học rất nhiều và liên tục. Trong những bộ phim em từng xem, nghề bác sĩ rất khó khăn. Có những khi chỉ cần một cú điện thoại là bác sĩ phải dậy và đến bệnh viện ngay lập tức. Có những trường hợp cấp cứu nặng, bác sĩ phải ở trong phòng cấp cứu trong nhiều giờ đồng hồ. Cứu chữa bệnh nhân không phải việc đơn giản. Đó là công việc giành giật lại sự sống cho bệnh nhân. Nếu không thể cứu chữa được nữa, bác sĩ cũng đau khổ như người thân của bệnh nhân đó. Nghĩ đến điều đó, em càng thêm quyết tâm phải cố gắng để trở thành một bác sĩ xuất sắc.

Nhưng một phần em muốn trở thành bác sĩ là vì bố em thường xuyên bị đau lưng. Do tính chất công việc, bố em phải ngồi nhiều, dẫn đến đau lưng. Đôi khi, bố em chỉ cần đứng dậy là đau. Ngày nghỉ, bố thường phải nằm một chỗ, không phải vì lười mà vì bị đau. Em muốn trở thành bác sĩ để chữa cho bố. Bố em rất tiếc tiền, không muốn đi bệnh viện. Nếu trở thành bác sĩ, em có thể chăm sóc bố và mẹ mỗi ngày.

Em luôn nghĩ rằng, để thực hiện ước mơ của mình, em phải cố gắng nhiều hơn, học giỏi hơn. Một ngày nào đó, em sẽ trở thành một bác sĩ, cứu chữa được nhiều bệnh nhân.

Ước mơ và thực tế cuộc sống

Mỗi người đều có ước mơ riêng và mỗi ước mơ đều xuất phát từ thực tế cuộc sống. Vùng em sinh ra và lớn lên là một vùng núi cao ở phía Bắc, nơi nghèo đói và lạc hậu. Trình độ văn hóa và dân trí của người dân ở đó còn thấp, vì vậy kiến thức về y học cũng chưa được nhiều. Trạm y tế trong khu vực có vẻ như không đủ đáp ứng số lượng bệnh nhân.

Em nhớ một năm nọ, khi em học lớp hai, vùng em đang gặp dịch sốt vi rút. Trạm y tế đã quá tải và nhiều người phải điều trị tại nhà. Em may mắn vì cả bảy người trong gia đình em không bị nhiễm bệnh. Tuy nhiên, một buổi chiều, khi bố mẹ em đang đi rừng, mẹ em ngã và gãy chân. Lúc đó, bố em cõng mẹ em từ rừng về và cả hai cùng đi qua trạm y tế. Trạm y tế đang quá tải do đợt dịch sốt vi rút, nhưng các bác sĩ vẫn nhanh chóng giới thiệu và cùng nhau cứu chữa, hỗ trợ các bác sĩ đang làm việc. Mẹ em sớm được khám và nhận được sự chữa trị. Lúc đó, ý nghĩ trở thành bác sĩ trong em đã nhen nhóm. Em biết rằng khi lớn lên, em muốn giúp đỡ người dân trong làng em, đặc biệt là những người khó khăn.

Kết luận

Trên ghế học, cô giáo đưa ra đề bài kể về ước mơ của mỗi học sinh. Các bạn lần lượt đứng dậy và kể. Một bạn muốn trở thành bác sĩ, một bạn muốn trở thành ca sĩ, và một bạn khác ước mơ trở thành phi hành gia. Đến lượt em, em nói rằng em muốn trở thành cô giáo. Cô giáo ngạc nhiên và hỏi vì sao. Em giải thích rằng em muốn trở thành như cô, là người mẹ thứ hai của các bạn học trò, muốn dạy các bạn cách sống đúng mực và học chữ.

Cô giáo cười và động viên em. Em tự hứa với lòng rằng “Khi lớn lên, em nhất định sẽ trở thành một cô giáo tốt, yêu thương hết lòng học trò của mình.”

Đăng bởi: Trường Tiểu học Thủ Lệ
Chuyên mục: Giáo dục

Related Articles

Back to top button